Cuộc sống đói no của 3 đứa con có cha bị chấn thương cột sống mẹ bất thường
✉ Địa chỉ: Anh Trần Văn Toàn, Ấp Thạch Màng, Xã Tân Lợi, huyện Đồng Phú, tỉnh Bình Phước Mọi sự đóng góp cho nhân vật vui lòng gởi trực tiếp cho nhân vật theo địa chỉ bên trên hoặc cho ban tổ chức chương trình: http://khatvongsong.uniad.com.vn ◆ Thông tin gia đình: ⚪ Nhân vật: Anh Trần Văn Toàn, sinh năm 1981 (35 tuổi), bị té chấn thương cột sống ⚪ Vợ: Nguyễn Thị Thùy Trang, sinh năm 1984 (32 tuổi), tâm tính không ổn định ⚪ Con: Nguyễn Thị Cẩm Tiên, sinh năm 2005 (11 tuổi), học lớp 4 (ở lại 1 năm) ⚪ Con: Nguyễn Thị Cẩm Giang, sinh năm 2008 (8 tuổi), học lớp 1 (ở lại 1 năm) ⚪ Con: Nguyễn Văn Toản, sinh năm 2013 (3 tuổi), chưa đi học ◆ Hoàn cảnh gia đình: Năm 2010, sau khi sinh đứa con thứ 2, chị Trang – vợ anh Toàn bỗng nhiên bị sốt, khó thở, vào viện 1 thời gian thì chị tự dưng sinh ra tâm tính không ổn định, thỉnh thoảng hay nói ngôn ngữ không hiểu rồi buồn khóc một mình. Chính vậy mọi việc lao động và việc nhà, đa phần là do anh Toàn gánh vác. Cuộc sống gia đình cũng qua ngày với công việc làm thuê làm mướn, mỗi lần đi xịt thuốc, bỏ phân, anh lại dẫn chị Trang theo phụ, nhưng bản tính khờ khờ, chậm chạp nên chị cũng không làm giúp gì được nhiều. Cuộc sống lại thêm khó khăn khi bé Toản ra đời ngoài kế hoạch của anh chị. Tháng 11 âm lịch vừa rồi, do thấy mái tôn nhà nhiều chỗ lỗ chỗ, mỗi lần mưa là dột ướt hết tập của các con, anh Toàn leo lên mái nhà để thay tôn mới, nhưng xui rủi bất ngờ khiến anh trượt chân té gãy mất 2 đốt xương sống. Tai nạn khiến anh phải nằm viện mấy tháng trời, 2 chân bị liệt phải nằm một chỗ. Chị Trang cũng không hiểu lý do sao, sau 28 ngày anh nằm viện cũng bỏ nhà về quê. Viện phí của anh Toàn đành cậy nhờ anh em họ hàng và các bác sĩ của bệnh viện giúp đỡ. Cuộc sống đói no của 3 đứa con anh thì nhờ vào ông bà nội. Bế tắc, nhiều lần anh nghĩ đến chuyện tự vẫn. Thế nhưng được sự khuyên răn của cha mẹ, anh lại cố gắng vì các con mà sống. Không còn biết làm gì ra tiền, anh đành nhờ con phụ đẩy xe lăn vượt chặng đường dài hàng chục cây số để đến khu chợ Đồng Xoài có đông người xin chút tiền để có chút tiền cha con sống qua ngày. Thấy cha bệnh vậy, 2 đứa con anh bỏ dở học nửa chừng, nhưng nhờ sự động viên của nhà trường, chúng lại đi học lại. Do không biết chữ nên lúc lấy nhau, anh và chị không làm giấy kết hôn, vì vậy hiện khai sinh và hộ khẩu các con vẫn theo họ mẹ (quê Cần Thơ). Hiểu được cái khó khổ vì không được học đến nơi đến chốn nên anh Toàn luôn cố gắng sao để các con không nghỉ học, để biết lấy chữ mai này sinh sống không vất vả như cha. 2 tuần rồi anh được xuất viện về nhà, cũng may, chị Trang hình như được lời khuyên nhủ của gia đình cũng về với gia đình. Thế nhưng hiện chị cũng chỉ làm mấy công việc nhà như cơm nước, giặt giũ, chứ không biết làm công việc gì kiếm ra tiền. Thấy cha mẹ vậy, đứa con gái lớn hàng ngày sau giờ học đi ra suối gần nhà bắt cá kiếm thêm cái ăn. Cơm gạo trong nhà thì cậy nhờ vào các cô giáo ở trường. Anh Toàn dự tính nếu khỏe một chút, sẽ nhờ vợ đẩy xe lăn đi bán vé số kiếm