MC ILL - NẮNG ẤM XA DẦN . Rap Acoustic Remix (ft. Hải Cồ & Đạt SoD) [Official MV] HD
14.02.2014. MP3 link: http://bit.ly/1b8NQgX Dựng phim: Giang Đẫm (Classx) https://www.facebook.com/giangdamofficial Quay phim: Giang Đẫm (Classx) & Ryan Bui. Rap: MC ILL https://www.facebook.com/mcillvietnam Điệp khúc: Hải Cồ https://www.facebook.com/HaiCo5991 Ghi-ta: Đạt SoD https://www.facebook.com/but.chi.3.14 Piano: Jack 'manNor' Trường. Người mẫu: ChiChi. Trang điểm: Thần Hồ. Khói: The Questions. Lửa: Minh Kira. Mix & Master: Tùng Tôm & MC ILL ---------------- Lời: [Verse1] MC ILL: Bước một mình trong chiều tà, phút cuối ngày nắng tắt Ta vội gom lấy băn khoăn, rải lên con đường nay vắng lặng Không dấu tích, vẫn vấn vương Trong cô tịch, vẳng âm hưởng Lòng vô định, nặng tâm tưởng Kẻ vô hình, vẫn thầm thương Ta là kẻ chờ nắng lại lúc hoàng hôn Tấm rèm lá đã nhạt phai cũng đang buông Mộng tưởng thì vẫn xanh nhưng mãi chỉ là mộng tưởng Ta nghe tiếng sóng lòng của hy vọng và hoài nghi đang cộng hưởng Ta cố tìm một lý do hòng ở lai, nhưng mong chờ ai? Rong chơi hoài trong ngày dài để chiều xuống nghe tiếng lòng thở dài Giữa những ồn ã, ta gào thét bằng lặng im Người cười ta rảnh rỗi, đâu biết những thứ ta đang gắng nhấn chìm Quàng cô đơn quanh mình đón cơn gió lạnh Để cảm nhận heo may tới vờn ngọn cỏ xanh Đợi một điều mà với ta, nó vốn đã giã từ Mở rộng vòng tay và ôm vào quá khứ [Điệp khúc] Hải Cồ [Verse 2] MC ILL: Đôi khi cần chút suy tư để tư duy dần chậm chạp Để nếm lại chút dư vị hệt như khi vẫn ấm áp Đâu cần gấp gáp, ta dần nhấm nháp Điều đã qua, quen mà xa lạ, để ta hóa đá tận tâm can Là ta vẫn cầm giam dĩ vãng, chưa chịu buông đi Hay là chút hy vọng mơ hồ đang dìm ta trong cơn mộng mị Nhưng Đông Chí là đây, ngày đang đấy vội qua mau Vì không chỉ lá cây hay trang giấy mới úa màu Nhưng có lẽ đối mặt với sự thật là lựa chọn hay Là khi hít hơi giá buốt tự nghĩ mùi hoa sữa còn đây Là mỉm cười với hạt mưa bay vào đôi mắt Là tưởng tượng bầu trời xanh khi que diêm vừa cháy đã vội tắt Là con thú nằm dài lầm lũi liếm vết thương Là đôi chân cứ bước tới dù biết phía trước đã hết đường Cố giữ lại một điều mà với ta, nó vốn đã giã từ Mở rộng vòng tay và ôm vào quá khứ [Điệp khúc] Hải Cồ.